[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Min Yoongi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình cứ vang lên không dứt, cậu ngân lên từng tiếng rên rỉ đứt quãng.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đợi đã, điện thoại… của tôi…
  • Park Jimin không mấy để tâm đến tiếng chuông điện thoại dai dẳng, hắn cúi người xuống, đem cả người Min Yoongi ôm sát vào cơ thể. Thứ to lớn đáng sợ không chút lưu tình đẩy sâu hơn vào trong động nhỏ ẩm ướt, cảm giác vừa ngứa vừa trướng khiến cậu tức giận cắn xuống một ngụm lên bả vai Park Jimin, trong miệng tràn ngập vị máu tanh.
  • Nơi bị Min Yoongi cắn lấy truyền đến cảm giác đau đớn nho nhỏ, Park Jimin không thấy đau, mà chỉ khẽ cười nhíu mày nhìn người trước mặt, bàn tay dày rộng không chút kiêng dè vuốt ve lấy hai cánh mông đầy đặn.
  • Park Jimin không chịu nổi liền lè lưỡi liếm qua từng vết cắn đo đỏ trên cơ thể cậu mà hắn tặng cho cậu suốt đêm hôm qua.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Thoải mái lắm đúng không?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Thế nhưng thật quái lạ, tôi cùng em miệt mài làm từ đêm qua đến bây giờ cũng được 5-6 tiếng, cớ sao chỗ này vẫn thật chặt…
  • Min Yoongi nhớ đến đêm hôm qua, cậu không những không biết xấu hổ mà còn mặt dày rên rỉ cầu xin đối phương mau dừng lại. Tên khủng bố này vẫn làm như không nghe thấy liên tục tiến vào cơ thể cậu, tiến đến khu vực nhạy cảm nhất.
  • Ngay chính giây phút đó, Min Yoongi ngược lại cảm thấy như được trút bỏ đi toàn bộ gánh nặng, không cần phải cẩn thận che giấu từng chút một nữa, hoàn toàn được sống với dục vọng của bản thân.
  • Người gọi đến dường như rất nhẫn nại, giống như nếu một trong hai người họ không chịu bắt máy, gã vẫn sẽ tiếp tục làm ồn như vậy.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Anh…
  • Min Yoongi bị tiếng điện thoại phân tâm khiến cho đầu óc đã quay cuồng, nay lại càng đau đớn không thôi.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Nghe máy đi!
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em cũng quá lo ra rồi…
  • Lời nói còn chưa dứt, Park Jimin đã đem Min Yoongi đẩy lên trên giường, tách hai chân cậu ra, thứ sưng to lợi hại kia rút ra lại tàn nhẫn mạnh bạo đâm vào, khoái cảm không ngừng đến khiến cậu không thể chịu nổi.
  • Lúc này, Park Jimin mới thoáng thỏa mãn, hắn với tay lấy chiếc điện thoại được đặt ở đầu tủ, ấn nút trả lời, thân dưới liên tiếp nhấp vào động nhỏ, lối vào bên trong vì bị ma sát quá nhiều vừa sưng vừa rát.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Alo?
  • Giọng nói của Park Jimin nồng nặc tình ý chưa dứt, đầu dây bên kia lập tức nhìn ra được tình huống, gã trực tiếp hỏi.
  • Chủ nhiệm
    Chủ nhiệm
    Tôi là cấp trên của Min Yoongi-ssi, cậu ấy có ở đó không?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Min Yoongi?
  • Park Jimin đột ngột nắm chặt hông của người bên dưới, khiến cậu giật mình vô thức phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ, rồi nhanh chóng dùng tay bụm chặt miệng lại.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em ấy đúng là đang ở đây, cơ mà bây giờ không tiện nghe máy lắm
  • Đầu dây bên kia lúng túng ho khan hai cái.
  • Chủ nhiệm
    Chủ nhiệm
    Hôm nay bác sĩ Min có đến bệnh viện làm được không?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Hửm? Ai dà… Có lẽ hôm nay em ấy không đi làm được đâu nha, cả ngày mai, rồi ngày mốt cũng chưa chắc có thể đến được
  • Park Jimin rút thứ to lớn đang sưng đỏ kia ra, rồi nhanh chóng đưa vào, lặp đi lặp lại động tác ấy mãi không chán.
  • Chủ nhiệm
    Chủ nhiệm
    Ờ… Ừm… Vậy cứ để bác sĩ Min nghỉ ngơi thật tốt đi, khi nào khỏe rồi hẵng đi làm cũng được
  • Cấp trên là một người tinh ý, Park Jimin đã nói đến vậy, đến đứa ngốc cũng có thể hiểu hắn không muốn bị làm phiền.
  • Min Yoongi cảm giác được thứ to lớn đang nằm bên trong người mình ngày một phình to, trong nháy mắt mười ngón tay bấu chặt ga giường, cậu liều mạng giãy giụa muốn trốn thoát khỏi ác ma kia.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không, không được!
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đồ biến thái, anh mau buông tôi ra…
  • Hai tay Park Jimin càng ghì chặt eo không để cậu chạy thoát, kéo cậu lại gần hơn, khẽ thì thầm vào tai cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Biến thái? Chẳng phải hôm qua em đã đồng ý với tôi rồi sao?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tôi cũng đã ra rất nhiều lần, nơi đó của em sớm đã được tôi lấp đầy cả rồi
  • Min Yoongi thẹn quá hóa giận cho hắn một cái tát.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Anh im đi!
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em đã bị tôi chiếm giữ rồi, từ giờ trở về sau, Min Yoongi em là của tôi, không ai có thể cướp
  • Trước khi dần mất đi ý thức, Min Yoongi tự giễu bản thân, hắn nói đúng lắm, đã bị hắn vấy bẩn như vậy rồi cậu còn có thể chạy trốn đi đâu được đây?
  • Sau lần ân ái kịch liệt, Min Yoongi bị ốm nặng, sốt cao mãi không giảm. Park jimin đưa cậu xuống núi đi bệnh viện, còn hành trang mang theo đành gọi trợ lý vất vả mang xuống.
  • Lúc đến nơi, bác sĩ giận dữ mắng hắn một trận không ngóc đầu lên được.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cậu có biết nơi đó của đàn ông vốn rất nhạy cảm?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cho dù hai người có làm đi nữa thì cậu cũng phải biết tiết chế vừa phải thôi chứ, như thế này có khác nào cậu muốn lấy mạng của bệnh nhân không?
  • Park Jimin nhớ tới dáng vẻ chật vật của Min Yoongi trên giường, thì ra đó chẳng phải mánh khóe gì cả, mà cậu thực sự đang rất khổ sở và khó chịu.
  • Park Jimin cho rằng bản thân đã đủ quan tâm chăm sóc người ta, mặc dù lúc đầu không phải hoàn toàn muốn làm, nhưng sau khi cùng cậu lăn lộn vài vòng lại cảm thấy đối phương không hề tệ, rất hợp gu, thế nên hắn mới làm ra nhiều tư thế quá khích đến như vậy.
14
Chương 86: Phát sốt